Tục-ngữ, ca dao

5- Tục-ngữ, ca-dao tân thời

Thấy vậy, mà không phải vậy.

Còn quê-hương, thì còn tất cả,
Mất quê-hương, là mất tất cả!

Đừng nghe những gì Cộng-Sản nói,
Hãy nhìn kỹ những gì Cộng-Sản làm.

Mất mùa là bởi thiên-tai,
Được mùa là bởi thiên-tài đảng ta.

Chiều chiều ra bến Ninh-Kiều,
Dưới chân tượng Bác, đĩ nhiều hơn dân!

Đoạn sau đây trích từ mục "Văn học dân gian" của báo Người Dân số 109 (tháng 9, 1999)

Tự do chết đói với nhau
Độc lập đứng dậy làm trâu kéo cầy
Ba bẩy hai mươi mốt ngày
Hạnh phúc tràn đầy là đạp xích lô

Cướp đường, cướp chợ, cướp sông
Cướp sâu, cướp cạn, cướp trong, cướp ngoài
Cướp đông, cướp xuống thôn đoài
Dân ta căm giận hoài hoài không quên.

Ai về Nam Định, Hải Phòng
Cho ta nhắn tụi thằng Đồng một câu :
Liệu mà tụt xuống cho mau
Kẻo rồi bị chém beng đầu đến nơi.

Trường Chinh, Lê Duẩn, Văn Đồng
Ba thằng cùng béo, vặt lông thằng nào?
Vặt lông cả đám cho tao !

Một ngày làm việc bằng hai
Để cho cán bộ mua đài mua xe.
Một ngày làmviệc bằng ba
Đề cho chủ nhiệm xây nhà xây sân.

Ai về qua tỉnh Nam Hà
Hãy xem lũ khỉ xây nhà bê tông.
Khỉ ơi ! Mày có biết không?
Chúng ông làm chủ mà không bằng mày?

Gia đình giờ chẳng có tiền
Ốm đau lại viếng, tật nguyền lại mang
Ruộng đồng,cây trái bỏ hoang
Không người săn sóc, hoang tàn rất mau.

Chí Minh đích thực chính mi rồi
Kháng chiến lâu ngày khiến chán thôi
Thi đua vượt mức, thua đi mãi
Chú phỉnh tôi rồi, chính phủ ơi !

Cơm ăn một gạo hai mì
Bay lên vũ trụ làm gì hở Tuân?

Một thằng lên vũ trụ
Trăm thằng đi Mút Cu
nghìn thằng chè chén lu bù
Nhân dân lao động chổng khu đắp đường!

Đảng là mẹ, Bác là cha>
Từ khi Bác chết, Đảng ta góa chồng>
Sinh ra rặt rắn, vắng rồng>
Thạch Sanh không thấy, Lý Thông quá nhiều>

Đoạn sau đây trích từ mục "Văn học dân gian" của báo Người Dân số 110 (tháng 10, 1999)

Tiền là Tiên là Phật
Là sức bật cũa con người
Là nụ cười cũa tuổi trẻ
Là sức khỏe của ông già
Là cái đà danh vọng
Là cái lọng che thân
Là cán cân công lý
Đồng tiền là hết ý

Tiền lột quần con điếm
Tiền bịt miệng công an
Tiền biến hàng thành họ
Tiền biến sâu bọ thành người
Tiền mua cười bán khóc
Tiền đưa chó lên bàn độc nghênh ngang

Phong lan, phong chức phong bì
Trong ba cái đó, cái gì quí hơn?
Phong lan ngắm mãi cũng buồ
Phong chức thì phải cúi luồn vào ra
Chỉ còn cái phong thứ ba
Mở ra thơm nức,cả nhà cùng vui

Nhà nào giầu bằng nhà cán bộ
Hộ nào sang bằng hộ đảng viên?
Dân tình thất bát đảo điên
Công an mặc sức vung tiền vui chơi!

Công quị bao năm đạ lợ xài
Hẳn là ta chẳng kém chi ai
Cho nên mãi mãi bình chân vại
Mới hiểu rằng đây có biệt tài

Cũng rằng xế hộp, cũng vi la
Nhưng là tài sản cùa riêng bà(1)
Rồi đây kẻ chống phường tham nhũng
Xa lộ an toàn chỉ có ta.

(1) Cán bộ tham nhũng để vợ đứng tên sở hửu chủ

Đoạn sau đây trích từ mục "Văn học dân gian" của báo Người Dân số 111(tháng 11, 1999)

Nhà ai giầu bằng nhà cán bộ
Hộ nào sang bằng hộ đảng viên?
Dân tình thất đảo bát điên
Công an mặc sức vung tiền vui chơi

Hai trăm ngồi phán (hàng bộ trưởng, lương tháng 200đ, tiền hồi 1965)
Trăm tám ngồi nghe (thứ trưởng,180đ)
Tranh nhà, tranh xe
Là anh trăm rưởi (giám đốc, quận trưởng,150đ)
Tất ta tất tưởi
Là chị chín mươi (chánh sự vụ, phường trưởng, 90đ)
Dở khóc dở cười
là anh sáu chục (chủ sự 60đ)
Cửa nhà lục đục
Là chị bốn lăm (nhân viên 45đ)
Rau cháo quanh năm
Là anh băm chín (nhân viên 39đ)
Bữa ăn bữa nhịn
Là chị băm hai (nhân viên 32đ)
Có làm không nhai
là thằng nông nghiệp.

Xã Hội Chủ Nghĩa"
Xạo hết chỗ nói (thông tin)
Xhết chữ nghĩa (giáo dục)
Xuống hàng cngựa (chính trị)
Xếp hàng cngày (phân phối lương thực)
Xiết họng công nhân (quan điểm giai cấp)

Hoan hô Cộng-sản Việt-Nam,
Cuối đời bán cả giang-san nước nhà.
Bản-Giốc cao đẹp của ta,
Nay còn đâu nữa để mà ngắm trông!
|