Thi, họa-sĩ Vũ Hối

Sau đây là một số thơ tiêu biểu trích từ quyển "Chiêm bao trở giấc". Xuất bản bởi nhà sách Mekong, 1997.
6- Ngày xa quê

Ngày ra đi, cây buồn ủ rũ
Gió heo may, lá úa, ngậm ngùi
Mòn lối cũ, thương từng hàng sỏi
Mưa bay bay! Sao bỗng sụt sùi

Mắt Mẹ buồn rưng rưng đưa tiễn
Người thân, ơi ới ! vẫy tay chào
Bằng hữu, chẳng rời tay, từ giã
Đếm bước đi, lòng bỗng nghẹn ngào...

Đường thăng trầm, nhục, vinh, dâu bể
Vạn lối đi, biết đến phương nào ?
Ta như cỏ úa, hôn phi đạo
Tiễn người đi, đất Mẹ xanh xao !

Cánh chim rừng, giờ đây lạc xứ
Khắp muôn phương, chưa hẹn về nguồn
Vẫn chờ mong, ngày vui nắng mới
Dập dìu cánh mộng, khắp quê hương !

Ngày ta về, ai còn ai mất
Kẻ đi người ở, luống ngậm ngùi
Thương bạn hiền, yên, lòng đất lạnh
Kẻ sống còn, vất vả ngược xuôi

Thân ly hương, xác gầy buốt giá
Mong một ngày sống giữa quê hương
Quán lá, nghèo, đậm tình cốc đế
Uống say cười, khóc, chuyện nhiễu nhương !

Bạn nhé ! ngày mai, xin hãy đợi
Rượu nồng men bốn phương tri kỷ
Con đò xưa, xuôi về "Bến cũ"
Giòng sông, quê Mẹ vẫn trăm năm !>

7- Gửi nàng Tự-Do

Xin hãy chỉ dùm tôi
Một con đường
Xưa là Tự Do
Nay là Đồng Khởi
Xin hãy chỉ dùm tôi
Nhà Bưu Điện Sài gòn
Để gửi cho Nàng
Một cánh thư
Chuyện tình ấy
Ngày xưa sao lỗi hẹn
Để tôi buồn
Tôi nhớ đã bao năm
Trong chiến tranh
Tôi là người mất Mẹ
Nên đau buồn
Cho số kiếp long đong
Có những lúc
Thẩn thơ ngoài đường phố
Có những lúc
Mưa lũ giữa đời tôi
Ta với người
Sao thấy vẫn còn xa lạ
Mà ta ở giữa quê hương
Đâu phải ở quê người
Nàng Tự Do ơi !
Nàng hãy về nhé !
Cho bao người
Lại thấy nụ cười
Cho ta thấy
Màu xanh trên mái tóc
Và nụ hôn đầu
Còn lại mãi trên môi
Nhưng vòng tay ấy
Ta ôm Nàng vào mộng
Chiếc hôn đầu
Còn lại trên môi.

8- Đuốc nhân-quyền

Uất hận tràn dâng ! ngày Cộng chiếm
Đấu-tranh đâu sá, chuyện xích-xiềng !
Vào tù, ra khám không ngừng tiếng...
Dù Cộng thù, đầy-ải rừng thiêng !

Đòn thù khảo-tra, mù một mắt
Hai chân cùm, vết sẹo còn nguyên
Noi gương xưa, nuôi chí bất khuất
Thân Tù-tội, đòi được nhân-quyên !

Đất-nước chưa thoát vòng Cộng đỏ
Thì ta còn mãi phải đấu-tranh !
Cho quê Mẹ, tàn cơn đau-khổ
Quyết đưa nước Việt, đến quang-vinh !

Mòn-mỏi năm châu, chân lê bước
Lặn-lội tuyết sương, tóc trở mầu
Mắt mờ, chung-thủy, tình sau trước
Miễn sao Sông Núi, thoát bể-dâu !

Ngục-tù, đấu-tranh cùng chiến hữu
Đồng lao, cộng khổ, vẫn có nhau !
Công-danh mà chi ? trên đất khách
Khi Đất Mẹ, còn mãi khổ đau ?

Đoàn kết lại, khối người hải-ngọai
Quyết vùng lên, diệt lũ bạo-quyền
Dân Việt, một lòng, khi nước mất
Sát cánh nhau tranh-đấu nhân-quyền !

Ngày tàn Cộng-Sản, không xa nữa
Cờ vàng, phất phới khắp ba miền
Nhìn lại núi sông, không hổ thẹn
Ngàn năm văn hiến, giống Rồng-Tiên !

9- Tâm-tình gởi bạn

Đất nước, trong tôi trăn trở mãi
Mòn-mỏi năm châu, bước gập-ghềnh
Thanh-bình, dân chủ cho quê Mẹ
Tự-do, no ấm khắp ba miền.

Mờ mắt, trắng đầu,chân khập-khễnh
Bởi khảo-tra, tù ải xích-xiềng
Kẻ Sĩ, nỡ đâu đành quay mặt
Cộng thù, dày xéo đất thiêng-liêng !

Máu sôi uất hận, loài Cộng đỏ
Quyết đấu-tranh, khôi-phục giang san
Hừng-hực lửa, bừng trang thư-họa
Vẫn còn chút Sĩ, vẫn hiên-ngang !

Nhân-quyền tranh-đấu không ngừng bước
Mang thanh-bình về khắp quê hương
Ngày mai quê Mẹ, vui chiến-thắng
Đổi tên thành phố, đổi tên đường

Sàigònkhông còn mang tên xác chết
Xóa tên đường, bè lũ vô-thần
Sạch Cộng thù, xé tan cờ đỏ
Thân này dù chết, chẳng ngại ngần ...

Xin nguyện máu xương, hòa đất Mẹ
Làm trai nước loạn, phải hy sinh
Nước còn, không còn ta cũng được
Miễn sao Tổ quốc mãi quang vinh !

Ngẩng nhìn trời cao không hổ thẹn
Giòng dõi ngàn năm, giống Tiên-Rồng !
Giờ đây quê Mẹ, vòng nghiệt-ngã
Xin kết đoàn, cứu lấy non sông !
Nối chí người xưa, gương oanh-liệt
Xin đừng quên trả nợ máu xương
Đời đâu có được hai lần chết !
Xả thân vì nước, cứu quê hương !

Luân-lưu máu đỏ, giòng Lạc-Việt
Việt Nam, sông núi vẫn điệp trùng
Ngày mai, ta có trở về Đất
Muôn đời, hãnh diện "Nước Vua Hùng !"

10- Xin hãy trả lời

"Giặc đến nhà, đàn bà phải đánh !"
Câu nói đó, trả lời sao các ông lãnh đạo
Giặc Cộng đến, các ông lẩn tránh
Bỏ chiến-hữu, lánh chạy nước ngoài !

Chúng tôi, trong tay không tấc sắt
Ở lại chống thù, ngay trong lòng địch
Bằng ngòi bút, cũng tội-tù
Xiềng-xích, cùm gông, ngang người cầm súng
Thù ghép tội danh :
"Phản động, lật đổ chính quyền
Công an khảo-tra đánh mù một mắt

Khỏi ngục tù, hai bàn tay trắng
Chẳng lãnh đồng lương, khi ra hải-ngoại
Tiếp tục đấu tranh, năm châu lê bước
Kêu gọi nhân-quyền, tự do, dân chủ
Cho toàn dân được hưởng thanh bình !
Mong quê hương, sạch bóng Cộng thù
Ngày mai chiến-thắng, lòng không hổ thẹn
Như các ông bỏ trốn, đầu hàng
Các ông trả lời sao ?
Với máu người chiến-hữu ?
Vì chính-nghĩa, họ đã hy sinh !
Trong cải-tạo, hồn vất vưởng xó rừng
Chữ "Liêm,Sỉ" các ông còn hay mất
Mà nay huênh-hoang, đón gió trở cờ
Kêu gọi hải-ngọai, hiệp-thương Cộng Sản
Tiếp tay Cộng thù, dày xéo quê hương !

Các ông ! những kẻ bán máu xương chiến hữu
Còn đổ thừa, Mỹ không viện trợ
Để chống Cộng, ông đành bỏ trốn !
Các ông đâu phải là lính đánh thuê
Đòi đô-la, ông mới chống thù !
Thôi, màn kịch đời các ông đã hết
Hãy để chuyện quốc gia đại sự
Cho thế hệ trẻ, mai sau xây dựng
Bầu nhiệt huyết, họ vẫn tràn đầy...
Các ông hãy ngậm miệng mà hưởng lộc thừa
Khối đô-la, ngày đi vơ vét
Nằm nghĩ chuyện đời, hai chữ nhục, vinh ?
Thôi các ông ơi !
Trò múa rối, nay đã hạ màn !!!

| |