Haïnh thuïc ca

Tôi dùng quyển "Hạnh thục ca" của nhà xuất-bản Tân-Việt (sáng láºp năm 1937), tại 20 Amiral Courbet, Sai-gòn (quyển nà y in theo giấy phép số 114/T.X.B. của bá»™ Thông-Tin Tuyên-truyá»n Nam-phần Việt-Nam khoảng 1950, 1951).
Lá»i tá»±a của Lệ thần Trần-Trá»ng-Kim
Kể từ khoảng cuối thế-ká»· XlX và đầu thế-ká»· thứ XX là khoảng thá»i-gian cái chủ-nghÄ©a thá»±c-dân ở bên Âu-tây Ä‘ang lên mạnh. Những nÆ°á»›c ở bên Ã-đông nhÆ° Trung-hoa, Nháºt-bản, Việt-nam và Xiam Ä‘á»u là những nÆ°á»›c có văn-hóa tối cổ, có ná»n chÃnh-trị phân-minh, có ká»·-cÆ°Æ¡ng, có chế-Ä‘á»™ rõ-rà ng, nhÆ°ng vì kém-hèn vá» Ä‘Æ°á»ng vÅ©-bị, cho nên Ä‘á»u thà nh ra những miếng mồi của những nÆ°á»›c thá»±c-dân nhÆ° nÆ°á»›c Anh, nÆ°á»›c Pháp, nÆ°á»›c Äức, nÆ°á»›c Nga, v.v...
Song má»—i má»™t nÆ°á»›c trong những nÆ°á»›c suy-nhược ấy có má»™t hoà n-cảnh, má»™t tình-thế đặc-biệt, cho nên có nÆ°á»›c nhÆ° Nháºt-bản, chóng thoát khá»i sá»± uy-hiếp của các nÆ°á»›c thá»±c-dân; Có nÆ°á»›c nhÆ° Trung-hoa và Xiam tuy không đến ná»—i mất nÆ°á»›c, nhÆ°ng cÅ©ng bị uy-hiếp khá nặng; có nÆ°á»›c nhÆ° Việt-nam ta thì không những mất cả quyá»n tá»±-chủ mà còn bị ngÆ°á»i ta là m tiêu ma mất cả tinh-thần quốc-gia nữa.
Số pháºn nÆ°á»›c Việt-nam tuy đến năm Nhâm-ngá» (1882) má»›i tháºt quyết-liệt, nhÆ°ng cái dá»±-án của ngÆ°á»i Pháp định lấy nÆ°á»›c Việt-nam là m thuá»™c-địa đã có từ lâu, mãi tá»›i cuối Ä‘á»i Thiệu-trị, tức là và o quãng năm Äinh-vị (1847) má»›i thá»±c-hiện ra má»™t cách rõ-rà ng hÆ¡n trÆ°á»›c.
Từ đó vá» sau nÆ°á»›c Pháp Chỉ chá» có cÆ¡-há»™i thuáºn-tiện là và o đánh lấy đất-Ä‘ai và uy-hiếp đủ má»i Ä‘Æ°á»ng. Cái phÆ°Æ¡ng-sách của ngÆ°á»i Pháp là đi từ từ từng bÆ°á»›c má»™t, trÆ°á»›c lấy má»™t ná»a Nam-Việt, sau lấy cả Nam-Việt. Khi công-cuá»™c ở Nam-Việt đã xếp-đặt đâu ra đấy rồi, bấy giá» má»›i tìm cách ra lấy Bắc-Việt. Lần đầu và o năm QuÃ-dáºu (1873) quân Pháp ra lấy thà nh Hà -ná»™i rồi lại trả lại, để mÆ°á»i năm sau là năm Nhâm-Ngá» (1882) lại đánh lấy lần nữa. Qua năm QuÃ-tị (1883) Quân Pháp xuống lấy thà nh Nam-định, rồi đến tháng tÆ° năm ấy, ngÆ°á»i thống-suất quân Pháp là Hải-quân đại-tá Henri Rivière bị quân cá» Ä‘en giết ở gần Ô Cầu-giấy. Trong khi quân Pháp và o đánh phá, việc nÆ°á»›c rối loạn, thì vua Dá»±c-tông thăng-hà ở Huế và o ngà y tháng sáu. Ngà i trị-vì được 36 năm.
Từ đó vá» sau, trong khoảng năm sáu năm, bao nhiêu những sá»± Ä‘au buồn xẩy ra ở đất Việt-nam. Pháp đã định đánh lấy nÆ°á»›c ta, thì lẽ tất-nhiên là ta phải đánh lại, song vì sức không đủ, phải nhá» quân tầu sang cứu-viện, thà nh ra trong khoảng từ năm QuÃ-tị (1883) đến năm Ất-dáºu (1885) đất Bắc-Việt khắp nÆ¡i bị tà n phá. Quân Pháp thấy tình-thế khó-khăn, bèn sai Hải-quân thiếu-tÆ°á»›ng Courbet sang đánh thà nh Phúc-châu và vây đảo Äà i-loan. Thế bất-đác-dÄ©, triá»u-đình nhà Thanh phải ký hòa-Æ°á»›c ngà y 27 tháng tÆ° năm Ất-dáºu (1885) ở Thiên-tân, cam-Ä‘oan rút quân Tà u ở Bắc-Việt vá» và nháºn để nÆ°á»›c Pháp được quyá»n tổ-chức cuá»™c bảo-há»™ ở Việt-nam.
Bảo-há»™ là má»™t chÃnh-sách rất khôn-khéo. Khi quân Pháp đã chinh-phục được cả nÆ°á»›c rồi, cứ để nguyên chế-Ä‘á»™ và các danh-vị cÅ©, chỉ cốt Ä‘em những ngÆ°á»i thân-tÃn hay tôi-tá»› của mình và o giữ các chức-vị để dá»… sai khiến. Dần dần ngÆ°á»i Pháp thu hết cả thá»±c quyá»n và o tay mình. Những việc nhÆ° binh-bị, tà i-chÃnh, cai-trị và giáo-dục v.v...Ä‘á»u do ngÆ°á»i Pháp chủ-trÆ°Æ¡ng và điá»u-khiển. NgÆ°á»i bản xứ từ vua quan trở xuống hoặc chỉ được giữ cái hÆ°-vị, hoặc chỉ được là m những chức-vụ thừa-hà nh ở dÆ°á»›i quyá»n chỉ-huy của ngÆ°á»i Pháp. Theo cái chÃnh-sách ấy thì dân-khà trong những xú Bảo-há»™ má»—i ngà y má»™t suy-nhược Ä‘i, lâu dần thà nh ra má»™t hạng ngÆ°á»i là m tôi-tá»› rất giá»i, mà không có cái tÆ°-cách là m ngÆ°á»i tá»±-chủ nữa.
Äại-khái những việc ấy ta có thể xem sách vở của Tây hay của ta mà biết được, còn những việc xảy ra ở kinh-thà nh Huế sau khi vua Dá»±c-tông mất rồi, thì Ãt ngÆ°á»i biết được rõ. Việc triá»u-chÃnh lúc ấy rối loạn do hai ngÆ°á»i quyá»n-thần muốn thừa cÆ¡ mà chuyên-quyá»n túng-tứ. Hai ngÆ°á»i ấy là Nguyá»…n văn TÆ°á»ng và Tôn-thất Thuyết, má»™t ngÆ°á»i coi tiá»n-tà i và quan-lại, má»™t ngÆ°á»i giữ hết cả binh-quyá»n ở trong tay. Hai ngÆ°á»i thoạt đầu tiên đổi di-chiếu của vua Dá»±c-tông, bá» hoà nh-trừ Dục-đức, cách chức quan ngá»±-sá» Phan đình Phùng và láºp vua Hiệp-hòa. Äược hÆ¡n bốn tháng sau, hai ngÆ°á»i lại bá» vua Hiệp-hòa rồi Ä‘em giết Ä‘i, giết cả quan nguyên Phụ-chÃnh Trần Tiá»…n-Thà nh và láºp vua Kiến-phúc. Lúc bấy giá» Tôn-Thất Thuyết má»™ quân Phấn-nghÄ©a để giữ mình và thÆ°á»ng hay tiếm dùng nghi-vệ của vua; Nguyá»…n van TÆ°á»ng thì lấy tiá»n hối-lá»™ của lÅ© khách buôn, cho chúng Ä‘em má»™t thứ tiá»n đúc ở bên Tầu, theo niên-hiệu Tá»±-đức, gá»i là tiá»n sá»nh, tiá»n rất xấu và rất má»ng, bắt dân ở kinh-kỳ phải tiêu.
Vua Kiến-phúc lên là m vua được sáu tháng thì mắc bệnh, mất má»™t cách khả ngá». TÆ°á»ng và Thuyết láºp ông Ưng-Lịch má»›i 12 tuổi lên là m vua, tức là vua Hà m-nghi. Triá»u-đình lúc ấy việc gì cÅ©ng do hai ngÆ°á»i quyá»n-thần ấy quyết-định tất cả. Ông Dục-đức đã bị truất, không được là m vua, đến bấy giá» cÅ©ng bị giết. Hoà ng -thân quốc-thÃch ai là m Ä‘iá»u gì trái ý hai ngÆ°á»i ấy Ä‘á»u bị giết hay bị Ä‘Ã y.
Những việc ấy Ä‘á»u là việc bà máºt ở trong triá»u, ngÆ°á»i ngoà i khó mà biết được rõ rà ng. May nhá» lúc ấy có bà Lá»…-tần Nguyá»…n-nhược-Thị Ä‘em những sá»± bà đã tai nghe mắt thấy mà kể ra trong má»™t bà i ca có 1018 câu thÆ¡ lục bát, gá»i là Hạnh Thục Ca.
Bà Nguyá»…n-nhược-Thị (1830-1909) ngÆ°á»i ở Phan-rang, thuá»™c tỉnh Khánh-hoà , con gái quan Bố-chánh Nguyá»…n-nhược Sâm. Bà có khiếu thông-minh, nổi tiếng có tà i văn-há»c, được tuyển và o trong cung ngay từ đầu Ä‘á»i Tá»±-đúc, rồi được phong chức Lá»…-tần là má»™t chức nữ-quan dÆ°á»›i báºc phi. Sau bà được cá» là m chức bÃ-thÆ° hầu bà Từ-dụ Thái-háºu là mẹ đức Dá»±c-tông. Vua Dá»±c-tông thá» mẹ rất có hiếu, má»—i tháng cứ 15 ngà y thiết triá»u bà n việc nÆ°á»›c vá»›i các quan, 15 ngà y sang chầu cung, tức là sang chầu mẹ, trong nÆ°á»›c có việc gì quan-trá»ng cÅ©ng tâu cho mẹ biết. Bởi váºy bà Lá»…-tần Nguyá»…n-nhược-thị có thể biết đúng những sá»± thá»±c theo cái quan-Ä‘iểm của ngÆ°á»i mình lúc bấy giá», mà quyển sách của bà là quyển sách có giá-trị đặc-biệt vá» má»™t Ä‘oạn lịch-sá» của nÆ°á»›c ta.
Sao bà Nuyá»…n-nhược-thị lại Ä‘á» nhan sách của bà là Hạnh-Thục ca ? Là vì bà thấy cái hoà n cảnh triá»u Nguyá»…n lúc ấy phải bá» kinh-thà nh chạy ra Quảng-trị và Quảng-bình giống nhÆ° cái hoà n-cảnh triá»u-đình nhà ÄÆ°á»ng bên Tầu ngà y xÆ°a. Vua Minh-hoà ng bị giặc An-lá»™c-sÆ¡n đánh, phải bá» kinh-thà nh TrÆ°á»ng-an chạy và o đất Thục để lánh nạn. Theo cái nghÄ©a chữ nho, khi vua Ä‘i đến đâu gá»i là hạnh. Hạnh Thục là vua Ä‘i đến đất Thục. Vì có cái hoà n cảnh hÆ¡i giống nhau nhÆ° thế, cho nên bà Nguyá»…n-nhược-Thị má»›i lấy hai chữ ấy mà đỠnhan quyển sách của mình.
Văn cuả bà Nguyá»…n-nhược-Thị viết bằng chữ nôm, văn-từ lÆ°u-loát, nhÆ°ng có nhiá»u tiếng Ä‘á»c theo dá»ng nói ở vùng Nam Trung thì đúng vần, mà đá»c đúng vần quốc-ngữ, thì sai. Bởì những tiếng có chữ n đứng cuối cùng thÆ°á»ng được Ä‘á»c nhÆ° tiếng có chữ ng. ThÃ-dụ:
an Ä‘á»c ra ang,
ăn Ä‘á»c ra ăng,
xuân Ä‘á»c ra xuâng,
khoan Ä‘á»c ra khoang,
há»n Ä‘á»c ra há»ng,
thần Ä‘á»c ra thầng,
đèn Ä‘á»c ra thầng,
đèn Ä‘á»c ra đèng,
quyá»n Ä‘á»c ra quyá»ng v.v...
Lại có má»™t và i câu thÆ¡ lạc váºn, nhÆ°ng đó có lẽ là khi ngÆ°á»i chép lại viết sai, chứ không phải lá»—i tại tác-giả.
Vả cái giá-trị quyển sách của bà Nguyá»…n-nhược-thị là không phải ở câu văn, mà ở những tà i liệu của bà đã nhặt được để giúp nhà là m sá» sau nà y. CÅ©ng vì thế mà khi tôi tìm được quyển sách nà y ở Huế, tôi liá»n Ä‘Æ°a cho trÆ°á»ng Bác-cổ sao lấy má»™t bản, tôi lại cho ban văn-há»c ở Khai-trÃ-tiến-đức sao lấy má»™t bản. Còn bản của tôi giữ, thì Ä‘em dịch ra là m mấy bản bằng quốc-ngữ, phòng khi ở chá»— nà y mất, thì ở chá»— khác hãy còn. Ấy cÅ©ng nhá» váºy mà sau cuá»™c binh lá»a cuối năm BÃnh-tuất (1946) bao nhiêu sách vở của tôi bị đốt cháy, mà còn có ngÆ°á»i giữ được má»™t bản bằng quốc-ngữ. Nay tôi Ä‘em chú-thÃch những tiếng khó bằng chữ nho và những tiếng tối nghÄ©a, rồi chia nguyên-văn ra từng Ä‘oạn, có Ä‘á» mục nhỠở cạnh rìa, để ngÆ°á»i ta xem cho dá»… hiểu.
Quyển sách nà y tuy vá» Ä‘Æ°á»ng hình-thức thì bé nhá», nhÆ°ng vá» Ä‘Æ°á»ng lịch-sá», nó có cái giá-trị khá lá»›n, cho nên tôi vui lòng Ä‘em in ra đẻ là m má»™t sách bổ quốc sá» rất tiện-lợi cho những ngÆ°á»i muốn biết những biến-cố ở kinh-thà nh Huế, do má»™t ngÆ°á»i Việt-nam có địa-vị đặc-biệt đã kể lại, trong thá»i-kỳ ngÆ°á»i Pháp má»›i sang láºp cuá»™c bảo-há»™ ở đất nà y.
Viết tại Hà -thà nh, tháng quà thu, năm Canh dần ( Oct. 1950 )
Lệ-thần Trần-trá»ng-Kim
|