Ngà y nay, phẩm chất cá»§a âm nhạc Pháºt giáo đã thoái hoá. Chúng ta thiếu thốn các ngưá»i tà i giá»i, không phải chỉ riêng những nghệ-sÄ© Pháºt giáo có đầu óc sáng tạo. Như thế, má»™t nghệ-sÄ© Pháºt giáo phải là má»™t ngưá»i đã há»c xâu xa, chỉ khi đó ngưá»i ấy má»›i có thể dạy ngưá»i khác và diá»…n đạt được chân, thiện, mỹ và sá»± khôn ngoan. Những đạo sư ngà y trước, đạt giác ngá»™ ở mức độ cao đã đặt ra lá»i cá»§a những bà i hát Pháºt giáo, nhưng ngà y nay tâm tư cá»§a ngưá»i hát còn bị vá»ng động nên sá»± diá»…n tả không được thanh tịnh. Vá» phương diện tâm linh, há» cần phải đạt được giác ngá»™ thì má»›i là m cho chúng ta cảm nháºn được. Sá»± suy giảm cá»§a nghệ-thuáºt sảy ra vì thiếu những ngưá»i có tà i, nó không có nghÄ©a là Pháºt-giáo thiếu yếu tố-nghệ-thuáºt.
Ngưá»i nà o đã viếng Trung hoa và có dịp Ä‘i xem tranh ở bức tưá»ng tại Dunhuang hay các hang ở Yungang, hay những bản kinh khắc trên đá ở huyện Fangshan, Bắc kinh thì sẽ thấy những sản-phẩm ấy đẹp là dưá»ng nà o. Những phiến đá khắc kinh Pháºt được tìm thấy sau những năm có Cách-mạng Văn hóa và còn nhiá»u hÆ¡n Trưá»ng Bá»™ kinh. Má»™t số kinh được dịch sau Trưá»ng Bá»™ kinh. Rất may mắn, chúng sống sót ở địa Ä‘iểm có tên Fangshan. Những phiến đá nà y được khắc cả hai mặt vá»›i những chữ to bằng đầu ngón tay cái. Công trình đòi há»i bốn trăm năm để hoà n thà nh, tương đương vá»›i việc xây Vạn lý trưá»ng thà nh. Sá»± sưu táºp vừa được phát giác nà y gồm cả chục ngà n phiến đá được cất ở bảy cái hang. Ngà y nay, chỉ có hai hang là được mở cho công chúng coi. Chúng ta bị trà n ngáºp bởi sá»± kÃnh phục khi nhìn những phiến đá nà y, và không khá»i ngưỡng má»™ tổ tiên cá»§a chúng ta đã để lại di sản nà y.
Ngà y nay, trưá»ng há»c và viện bảo tà ng thì được tách riêng ra. Trong khi, hệ-thống các trưá»ng đại-há»c Pháºt-giáo là má»™t tổng hợp cá»§a trưá»ng-há»c và viện bảo tà ng, vì nghệ-thuáºt có sá»± há»c ở trong, không phải chỉ thuần là nghệ-thuáºt. Chúng phÆ¡i bà y sá»± gợi cảm và khôn ngoan mà má»™t thưá»ng nhân không phân biệt được. ThÃ-dụ, khi ngưá»i ta trông thấy hình cá»§a các vị Pháºt và các Bồ-tát, ngưá»i ta kết-luáºn là Pháºt giáo thá» cúng nhiá»u thần và như thế là má»™t tôn-giáo, là m giảm giá trị cá»§a nó xuống.
Äa số ngưá»i tin là má»™t tôn-giáo tiến bá»™ chỉ thá» má»™t vị thần mà thôi. Há» không hiểu là Pháºt-giáo không phải là má»™t tôn-giáo, và chúng ta không thá» cúng các Vị Pháºt và Bồ-tát nhưng xem đó là những sá»± trợ giúp cho việc tu há»c, giúp chúng ta hiểu sá»± khác biệt giữa các phương-pháp tu há»c. Má»™t hình ảnh hay má»™t phương-pháp thì không đủ để diá»…n tả các hiện tượng cá»§a thế-giá»›i chúng ta, vì thế Pháºt giáo dùng nhiá»u tác phẩm nghệ-thuáºt để diá»…n tả chúng. Má»™t khi chúng ta hiểu giá-trị tu há»c cá»§a những tác-phẩm Pháºt giáo thì chúng ta sẽ ngưỡng má»™ và đánh giá cao.
Tất cả những Pháºt là tượng trưng cho giá-trị cao quý cá»§a chúng ta. Tất cả Bồ-tát và La-hán tượng trưng cho đức hạnh cá»§a sá»± tu há»c. Không có đức hạnh cá»§a sá»± tu há»c, thì đức hạnh ná»™i tại không thể được phÆ¡i bà y ra. Vì giá trị bổ túc nà y mà bà n thá» Pháºt có cả hình cá»§a đức Pháºt và các vị Bồ-tát. Những Pháºt tượng trưng cho bản thể nguyên thá»§y và các Bồ-tát tượng trưng cho dụng cá»§a bản thể nà y. Bản thể nà y thì thanh tịnh và không có hình tướng, và khi có tướng thì có dụng. Äức Pháºt tượng trưng bản thể nguyên-thá»§y, và các Bồ-tát tượng trưng cho dụng. Äây là lý do trong kinh Hoa Nghiêm, đức Pháºt không nói vá» các sá»± tu há»c, bản thể nguyên thá»§y không có gì phải nói. Nhưng các Bồ-tát thì có Ä‘iá»u để nói, vì đó là dụng. Chẳng những bản thể nguyên thá»§y không cắt nghÄ©a được, mà cÅ©ng không có các ý-nghÄ© dấy khởi lên. Có câu nói sau: "Khi tôi mở miệng thì tôi lầm lá»—i; khi tôi có má»™t ý nghÄ© thì tôi sai lầm." để diá»…n tả bản thể nguyên-thá»§y cá»§a má»™t đức Pháºt. Tại sao có hai Bồ-tát để chỉ dụng? Vô lượng pháp tướng và dụng chia là m hai loại: sá»± khôn ngoan và sá»± thá»±c hà nh hay Thể và Dụng. Dụng có từ thể. Thể là nguyên-tắc và Dụng là sá»± thá»±c hà nh.
Khi chúng ta thấy hình cá»§a Pháºt ThÃch Ca thì thưá»ng có ngà i A Nan Da và Ca Diếp (Kasyapa), hai vị La hán lá»›n ở hai bên. Äức Pháºt ThÃch Ca tượng trưng cho bản thể nguyên-thá»§y cá»§a chúng ta. Ngà i A Nan Da nghe nhiá»u, tượng trưng cho sá»± hiểu biết và khôn ngoan. Ngà i Ca Diếp, vá» khổ hạnh tượng trưng cho sá»± thá»±c hà nh. Chúng ta cÅ©ng có thể thấy Pháºt Vairocana, báu thân cá»§a Pháºt ThÃch Ca Mâu Ni vá»›i Bồ-tát Văn Thù và Bồ-tát Vô Lượng ở hai bên. Bồ tát Văn Thù tượng trưng cho sá»± hiểu biết; Bồ tát Vô Lượng tượng trưng sá»± thá»±c hà nh.
Phái Tịnh độ coi Pháºt A Di Äà là tÃnh nguyên thá»§y vá»›i Bồ-tát Quán Thế Âm tượng trưng cho lòng từ bi và sá»± thá»±c hà nh, và Bồ tát Äại Lá»±c tượng trưng cho sá»± khôn ngoan và hiểu biết. Vì những ý nghÄ©a xâu xa nà y, không thể chỉ có hai hay ba Pháºt và hai hay ba Bồ tát.
Má»—i đức Pháºt tượng trưng cho má»™t đức hạnh. Tất cả các phần Ä‘á»u hoà n toà n như thế "Má»™t là tất cả, tất cả là má»™t." Má»—i má»™t tên diá»…n tả má»™t hạnh. Thà dụ "ThÃch Ca" có nghÄ©a là tá» tế, dạy chúng ta phải đối sá» vá»›i ngưá»i khác cho tá» tế và từ bi. "Mâu ni" có nghÄ©a là lặng lẽ và trong sạch. Bốn chữ ThÃch Ca Mâu Ni dạy chúng ta cư sá» vá»›i ngưá»i khác má»™t cách tá» tế và từ bi, chúng ta cố gắng đạt tâm thanh tịnh. Äây là ý nghÄ©a cá»§a ThÃch Ca Mâu Ni và là bản thể ná»™i tại cá»§a chúng ta. A Di Äà Pháºt có gốc là chữ Phạn. "A Di Äà " có nghÄ©a là vô lượng. Vô lượng gì? Tất cả má»i thứ, không ngoan vô lượng, khả năng, Ä‘á»i sống, vân vân. Nhưng trong số các sá»± vô lượng, Ä‘á»i sống vô lượng thì quan trá»ng nhất, nếu không thì má»i thứ khác Ä‘á»u vô nghÄ©a. Vá»›i Ä‘á»i sống vô lượng nà y chúng ta hưởng được tất cả.
Là m thế nà o ta đạt được sá»± vô lượng nà y? Vô lượng nà y không có gì khác hÆ¡n là bản thể cá»§a ta, bản thể nguyên thá»§y. Lục tổ Huệ Năng nói: "Bản thể thì ná»™i tại; từ bản thể khởi phát má»i hiện tuợng cá»§a vÅ©-trụ." Nói cách khác, nghÄ©a là vô lượng. Chúng ta dùng phương-pháp gì để đạt được sá»± vô lượng nà y? Ta thá»±c hà nh các sá»± dạy dá»— cá»§a Bồ-tát Quán Thế Âm và Bồ-tát Äại Lá»±c. Ngưá»i trước dạy chúng ta sá»± từ bi; ngưá»i sau dạy chúng ta chuyên chú vá» Pháºt A Di Äà . Bồ-tát Äại Lá»±c dạy chúng ta "Chú thâm tá»›i Pháºt A Di Äà không ngừng, không pha trá»™n vá»›i các phương-pháp khác, vá»›i cách nà y chúng ta chắc chắn sẽ đạt được sá»± khôn ngoan và đắc đạo."
Thêm và o việc nà y có con đưá»ng từ bi cá»§a Bồ-tát Quán Thế Âm. Cư sá» thương sót những ngưá»i khác và niệm "Nam Mô A Di Äà Pháºt" sẽ giúp chúng ta đạt được Ä‘á»i sống vô lượng. Vá»›i cách nà y chúng ta sẽ phát triển bản thể đức hạnh cá»§a chúng ta và tìm lại được những đức tÃnh và các sá»± xứng đáng vô lượng. Như thế, khi chúng ta tá» lòng kÃnh trá»ng vá»›i các hình ảnh cá»§a các đức Pháºt hay các vị Bồ-tát, ta cần phải hiểu là má»—i ngưá»i tượng trưng cho má»™t phương-pháp tu hà nh và má»™t phần sá»± tháºt cá»§a vÅ©-trụ.
Kiến trúc Pháºt giáo cÅ©ng là má»™t biểu hiệu nghệ-thuáºt. Từ bên ngoà i, chánh Ä‘iện hình như có hai tầng, nhưng bên trong chỉ có má»™t tầng. Hai tầng bên ngoà i tượng trưng cho "sá»± tháºt tuyệt đối" hay là sá»± tháºt cá»§a Ä‘á»i sống trong vÅ©-trụ, và "sá»± tháºt tương đối" hay là cái nhìn còn bị vẩn đực bởi các vá»ng động. Má»™t tầng ở bên trong để chỉ rằng cả hai cùng là má»™t sá»± tháºt. Vá»›i kẻ còn vô minh thì hình như có hai cái khác nhau; nhưng vá»›i ngưá»i đã ngá»™ thì chỉ là má»™t và như nhau.
Khi bước và o má»™t đạo trà ng, Ä‘iá»u chúng ta thấy trước nhất là Phần trước cá»§a ChÃnh Ä‘iện. Ở giữa là Bồ-tát Di Lặc, hai bên là bốn vị Há»™-Pháp. Bồ-tát Di Lạc còn được biết dưới danh hiệu "Pháºt Di Lặc" ở tây phương, được tượng trưng bằng hình cá»§a nhà sư Bu-Dai, má»™t hiện thân cá»§a Bồ-tát Di Lặc. Bồ-tát Di Lặc có má»™t nụ cưá»i lá»›n hà m ý "Muốn há»c đạo Pháºt hả? Hãy vui vẻ, và chà o má»i ngưá»i vá»›i nụ cưá»i. Äừng để cho nóng giáºn không há»c được." Bồ-tát nà y cÅ©ng có cái bụng lá»›n tượng trưng cho tâm tư rá»™ng lá»›n, và bình đẳng; dạy cho chúng ta cư sá» má»™t cách độ lượng, kiên nhẫn và điá»m đạm vá»›i ngưá»i khác. Chỉ bằng phương cách ấy chúng ta má»›i há»c đạo được. Vì thế, Bồ-tát Di Lặc ngồi hướng ra cá»a như để nói vá»›i chúng ta: "Chỉ những ai há»c được các Ä‘iá»u vừa nói má»›i có thể há»c đạo."
Äứng bên cạnh Bồ-tát Di Lặc là bốn vị há»™ pháp. Há» là những biểu tượng cá»§a các ngưá»i bảo vệ cho các kẻ tu hà nh tại đạo trà ng. Há» bảo vệ gì? Há» bảo vệ chúng ta bằng cách nhắc nhở chúng ta tu há»c, gìn giữ sá»± hiểu biết đúng đắn, mà chúng ta cần há»c. Má»—i vị há»™-pháp tượng trưng cho má»™t khÃa cạnh cá»§a tư-tưởng hay hà nh động.
Äông phương Há»™-Pháp tượng-trưng trách nhiệm và lãnh-thổ, có nghÄ©a là chúng ta có trách-nhiệm vá»›i chÃnh mình, gia đình, xã-há»™i và đất nước nói chung. Là m sao chúng ta lo tròn trách nhiệm nà y? Nếu má»—i chúng ta là m tròn bổn-pháºn, các trách nhiệm cá»§a mình, giúp đỡ những ngưá»i khác và cả chúng ta nữa. Như thế thì xã-há»™i sẽ ổn định và đất nước phú cưá»ng, mạnh mẽ.
Nam phương Há»™-Pháp tượng trưng cho sá»± tiến-bá»™ và dạy chúng ta sá»± siêng năng. Là m tròn các bổn-pháºn thì chưa đủ. Chúng ta phải tiến bá»™ ngà y qua ngà y, nếu không sẽ bị lùi. Ông ta nhấn mạnh tầm quan-trá»ng cá»§a việc ná»— lá»±c tu há»c để tiến bước vỠđạo hạnh, cách cư sá», sá»± khôn ngoan và khả năng; là m tốt hÆ¡n trong việc hoà n thà nh các bổn-pháºn và đá»i sống cá»§a chúng ta. Dá»±a và o đây, ta có thể nói Pháºt giáo thì tiến bá»™, luôn luôn Ä‘i trước thá»i gian.
Tây Phương Há»™-Pháp tượng trưng cho cái nhìn bao quát và sá»± hiểu biết đạt được khi va chạm vá»›i Ä‘á»i. Ông ta tượng-trưng cho việc chúng ta cần mở to mắt để quan sát thiên nhiên và con ngưá»i, thấy cho rõ những gì mình quan sát và phân biệt cái tốt và cái xấu.
Bắc Phương Há»™-Pháp tượng-trưng cho sá»± há»c há»i cùng tá»™t. Dạy chúng ta cách tu hà nh và là m thế nà o để đạt được mục-Ä‘Ãch vá» trách nhiệm và tu hà nh tinh tấn. Như có câu nói ở Trung hoa sau: "Äá»c mưá»i ngà n quyển sách và đi mưá»i ngà n dặm đưá»ng." Äá»c là phương cách để đạt được sá»± hiểu biết căn bản. Äi mưá»i ngà n dặm để có dịp quan sát. Qua sá»± du lịch chúng ta há»c được những cái hay cá»§a ngưá»i.
Chúng ta cÅ©ng thấy những cái dở cá»§a há» có thể dùng là m các sá»± cảnh cáo cho chúng ta để mà tránh. Vá»›i cách nà y chúng ta có thể xây dá»±ng má»™t xã-há»™i giầu có và má»™t đất nước an bình. Là m như thế, chúng ta cÅ©ng bảo vệ Pháp nữa. Vì váºy, hình ảnh cá»§a các Bồ-tát và các vị Há»™-Pháp nhắc nhở chúng ta tinh tấn trong việc theo Ä‘uổi mục tiêu và trách nhiệm cá»§a mình. Như thế, chúng ta thấy Pháºt giáo không phải là má»™t tôn-giáo mà cÅ©ng không há» mê-tÃn.
Bốn vị Há»™-Pháp cầm những đồ váºt tượng trưng những khÃa cạnh cá»§a Pháp. Äông-phương Há»™-Pháp lo cho đất nước cầm má»™t cây đà n tỳ-bà , tượng-trưng cho nguyên-tắc chúng ta cần phải giữ đừng có những hà nh động quá vá»™i và ng, mà nên giữ trung đạo. CÅ©ng giống như chÆ¡i đà n, nếu dây chùng quá thì không đánh được. Nếu dây căng quá thì nó sẽ bị đứt. Chúng ta phải có trách nhiệm vá» các bổn pháºn cá»§a mình và là m việc má»™t cách cân bằng.
Nam Phương Há»™-Pháp lo vá» sá»± tăng trưởng, tay cầm thanh gươm trÃ-tuệ để cắt đứt tất cả những trục trặc và lo âu.
Tây Phương Há»™-Pháp cầm má»™t con rắn hay con rồng quấn quanh ngưá»i. Con rắn hay con rồng tượng trưng cho sá»± thay đổi. Ngà y nay má»i thứ Ä‘á»u liên tục đổi thay, chỉ khi chúng ta nhìn rõ sá»± tháºt thì má»›i có thể tương giao dá»… dà ng, bình tÄ©nh.
Bắc Phương Há»™-Pháp cầm má»™t cây dù tượng trưng sá»± che chở cho chúng ta khá»i các ô nhiá»…m luôn ở chung quanh. Trong khi tu há»c, chúng ta phải cố giữ cho tâm được thanh tịnh và quả tim đừng bị ô nhiá»…m. HÆ¡n nữa, ta cần phải hiểu tháºt tướng cá»§a Ä‘á»i sống và vÅ©-trụ, có sá»± khôn ngoan và khả năng để tương giao vá»›i má»i ngưá»i, và sá»± váºt.
Tất cả các việc trên có thể há»c được khi viếng thăm Phòng cá»§a các vị Há»™-Pháp. Nếu chúng ta coi các vị Há»™-Pháp là các báºc thánh có phép thần thông để bảo vệ chúng ta và đốt nhang, vái lạy, cúng các hoa quả thì chúng ta lầm to. Äây là sá»± mê tÃn. Tất cả những cÆ¡ sở, hình ảnh cá»§a Pháºt và các vị Bồ-tát và các sá»± cúng dưá»ng chỉ là những dụng cụ há»c táºp có mục-Ä‘Ãch thúc đẩy ý-thức và sá»± khôn ngoan cá»§a chúng ta. Chúng cÅ©ng có công dụng nhắc nhở chúng ta tầm quan-trá»ng vá» Giác Ngá»™ hÆ¡n là để bị vá»ng động, có đức hạnh hÆ¡n là lệnh lạc, thanh tịnh hÆ¡n là ô nhiá»…m. Äây là ba nguyên-tắc cá»§a Pháºt giáo trong sá»± tu há»c.
Như thế, má»i thứ ở nÆ¡i đạo trà ng có công dụng như những dụng cụ trợ há»c. Ngay cả đồ cúng dưá»ng cÅ©ng có tÃnh há»c ở trong. Má»™t ly nước tượng trưng cho Pháp. Nước thì trong sạch tượng trưng cho ý-thức cá»§a chúng ta phải trong sạch như là nước. Nó thì yên tÄ©nh không có má»™t gợn sóng tượng trưng cho sá»± yên lặng cá»§a tâm ta. Nó phải trong sạch và bình đẳng. Hoa tượng trưng cho "nhân" vì hoa nở sẽ Ä‘em lạ trái. Hoa tượng trưng cho Sáu Hạnh. Trái cây không phải cúng dưá»ng cho Pháºt và Bồ-Tát ăn. Chúng nhắc nhở chúng ta là nếu muốn hưởng trái ngá»t hay kết quả tốt thì phải trồng căn là nh bằng cách là m các việc tốt, tức tạo nhân. Như thế, tất cả má»i thứ ta thấy ở má»™t đạo trà ng Ä‘á»u là những dụng cụ trợ há»c. Các đức Pháºt và Bồ-tát không ăn cÅ©ng không ngá»i, các ngà i không cần gì hết.
Chúng ta cÅ©ng thấy các đèn tượng trưng cho sá»± khôn ngoan và sáng suốt; nhang tượng trưng cho giá»›i và trì tâm. Quý vị sẽ không thấy má»™t váºt gì ở đạo trà ng mà không là tượng-trưng cho và i sá»± há»c. Tuy nhiên, tháºt là má»™t sá»± Ä‘au buồn khi các Pháºt tá» hoà n toà n không biết giá trị tượng trưng cá»§a những phẩm váºt nà y. Há» không biết vì sao phải đốt nhang hay vì sao há» cúng dưá»ng trước các vị Pháºt và Bồ-tát. Lòng tin cá»§a há» là sá»± mê-tÃn. Má»™t số ngưá»i chỉ trÃch Pháºt giáo là mê-tÃn. Những chỉ trÃch nà y thì đúng. Có quá nhiá»u Pháºt tá» bị bối rối vá» Pháºt giáo.
Chúng ta cần phải biết rõ rà ng vá» sá»± há»c táºp cá»§a chúng ta và cắt nghÄ©a cho ngưá»i khác biết vá» những sá»± chỉ trÃch, rồi tôi nghÄ© là há» cÅ©ng sẽ muốn há»c. Tôi đã giá»›i thiệu Pháºt giáo và o Trung-hoa bằng cách nà y. Sau khi nghe các lá»i cắt nghÄ©a cá»§a tôi, há» nói là há» không biết vá» những sá»± tốt đẹp nà y và muốn há»c thêm.
Äể kết luáºn, chÃnh sá»± khôn ngoan chân tháºt và giác ngá»™ vô lượng cá»§a Pháºt giáo giúp đỡ các chúng sinh hữu tình đạt được những sá»± lợi lạc và hạnh-phúc. Äức Pháºt dạy tất cả má»i chúng sinh vá»›i lòng từ bi vô lượng. Trải qua lịch-sá»± Pháºt giáo cá»§a các ngưá»i hà nh đạo dù đó là Máºt tông, Thiá»n tông hay bất cứ tông nà o, đã đạt được những sá»± thà nh đạt to lá»›n khi theo những nguyên-tắc và các phương-pháp nà y. Tuy nhiên ngà y nay, ngưá»i ta biết rất Ãt vá» những nguyên-tắc và phương-pháp chân chÃnh nà y, vì thế có Ãt ngưá»i đạt được đạo.
Trong thá»i Mạt Pháp cá»§a chúng ta, con ngưá»i có quá nhiá»u trở ngại do những nghiệp tÃch tụ từ các kiếp trước. Dưới những hoà n cảnh nà y, phương-pháp niêm danh hiệu Pháºt là cách có hiệu quả nhất vì nó đơn-giản và mau chóng. Nó không cần thá»i gian lâu, cÅ©ng không cần những nghi thức đặc-biệt. Ai cÅ©ng có thể thá»±c hà nh bất cứ lúc nà o, bất cứ ở đâu. Äây cÅ©ng là lý-do vì sao có nhiá»u ngưá»i đã đạt được đạo. Äà i Loan là má»™t nước không lá»›n vá» dân số và đất Ä‘ai, nhưng trong vòng bốn mươi năm qua, theo sá»± ước Ä‘oán khiêm tốn cá»§a tôi thì có Ãt nhất là năm trăm ngưá»i đã đạt được vãng sinh Tây phương cá»±c lạc ngay trong Ä‘á»i mình.
Äể thà nh công, chúng ta theo đúng những sá»± dạy dá»— trong năm bá»™ kinh Tịnh-độ và má»™t quyển Luáºn, để phát tâm Bồ-đỠvà chuyên chú tá»›i Pháºt A Di Äà . Luáºn Thức tỉnh niá»m tin nói rằng: "Giác thì có sẵn, vá»ng thì không". Như thế, chúng ta chắc chắn có thể tìm lại được Pháºt tánh có sẵn cá»§a chúng ta và có cái nhìn đúng đắn. Chúng ta chắc chắn sẽ có thể loại bá» những gì không có sẵn, vá»ng động, cái nhìn không đúng và các ô nhiá»…m. Như thế nếu niệm má»™t cách thà nh tháºt "Nam mô A Di Äà Pháºt" để loại bá» các nghiệp dữ và thói quen xấu, sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i đơn giản và thá»±c hà nh tinh tấn đặng đạt được Ta-ma-đỠtrong việc niệm danh; thì chúng ta chắc chắn sẽ đạt được sá»± tá»± do cá»§a tâm và thân, và hiểu được má»i sá»± việc như thá»±c.
Khi đó chúng ta tá»± do muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i. Nếu muốn sống thêm ở cõi Ä‘á»i nà y thì cÅ©ng được. Vì nhiá»u ngưá»i đã đạt được như thế, sao chúng ta lại không? Chúng ta đã không niệm danh hiệu má»™t cách chân tháºt và đủ lâu. Bao lâu thì đủ lâu? Theo như những tà i liệu cổ, nhiá»u ngưá»i đạt được sau ba năm. Sau thá»i gian nà y, chúng ta không còn lo sợ Ä‘iá»u gì. Chúng ta sẽ cảm thấy an toà n và ý-thức được tá»± tại. Nếu Äệ tam thế chiến có sảy ra hôm nay và má»™t trái bom nguyên-tá» vừa nổ, chúng ta chỉ cần nói bây giá» là thá»i Ä‘iểm Ä‘i Tây phương cá»±c lạc. Không Ä‘au đớn, không sợ hãi, hoà n toà n tá»± do. Äây chÃnh là điá»u nói trong kinh Vô Lượng Thá» rằng "lợi lạc cho tất cả chúng hữu tình."
Theo bất cứ cách tu há»c nà o thì cÅ©ng Ä‘á»u có lợi lạc và kết quả. Chỉ có má»™t mục-Ä‘Ãch tối háºu cho chúng ta; là m lợi cho má»i chúng sinh hữu tình, giúp há» thoát khá»i những vá»ng tưởng và khổ Ä‘au, và đạt được hạnh phúc cùng sá»± giác ngá»™. Nếu phải đánh Ä‘áºp mà đạt được kết quả thì cÅ©ng dùng. Nếu sá»± nhẹ nhà ng mà thà nh công thì dùng nó. Chỉ nên nhá»› những sá»± giả dối, sá»± quyến luyến, các tình cảm và các vá»ng động không dÃnh dáng gì đến Pháºt giáo hay đạt mục-Ä‘Ãch cá»§a chúng ta. Tôi hy-vá»ng sẽ đạt được mục-Ä‘Ãch vá» sá»± tá»±-do khá»i vá»ng động, khá»i sá»± quyến luyến và khổ Ä‘au, đạt được sá»± sung sướng, bình lặng và hoà n toà n giác-ngá»™.