Phật-giáo: Sự khôn ngoan vỠTừ-bi và Giác-ngộ

Chương tám
Khía cạnh thẩm mỹ của Phật-giáo
Hệ-thống tiếp-tục há»c lâu Ä‘á»i nhất
Phật Thích Ca thuyết pháp ở nhiá»u nÆ¡i, giống như đức Khổng tá»­. Tại Ấn-độ, đức Phật và các đệ-tá»­ cá»§a ngài được các nhóm khác nhau má»i thuyết pháp. Há» thuyết pháp ở những nÆ¡i đó má»™t thá»i gian nhưng không ở nÆ¡i nào vÄ©nh viá»…n. Như là Ä‘a số mưá»i hai ngàn năm trăm đệ tá»­ cá»§a đức Phật, thật là khó cho há» cung cấp nÆ¡i ăn nằm cho những ngưá»i này. Chỉ khi đạo Phật được lan truyá»n tá»›i Trung hoa thì các tăng ni má»›i có những nÆ¡i ở lâu dài như những trưá»ng há»c. Việc này sảy ra như thế vì đạo Phật được du nhập và há»— trợ bởi các vì vua. Tại Ấn-độ, ngưá»i ta kính trá»ng nếp sống khổ hạnh ôm bình bát cá»§a các chư tăng ni, và cúng dưá»ng há».
Tại Trung-hoa, ngưá»i ta sẽ nhìn việc này như là Ä‘i ăn xin. Vì nhà vua, kính trá»ng những vị này là thầy, và má»i há» tá»›i Trung hoa, việc để cho há» Ä‘i lang thang ăn xin là Ä‘iá»u không phải. Vì thế, nhà cá»­a được xây cho hỠđể ở, và nhà vua cho ngưá»i tá»›i để giúp đỡ những vị này khá»i phải lo vá» vấn đỠăn uống. Tá»›i Ä‘á»i nhà ÄÆ°á»ng, hệ thống các trưá»ng đại há»c Phật giáo đã được thành lập. Äạo sư Baizhang và Mã tổ (Mazu?) là những ngưá»i khởi xướng những cÆ¡ sở này. Äạo sư Mã tổ là tổ thứ tám cá»§a Thiá»n tông và là thế-hệ thứ ba sau Lục tổ Huệ Năng. Ngưá»i Trung hoa thưá»ng nói: "Ngài Mã tổ xây viện đại-há»c, ngài Baizhang đặt ra luật."
Trưá»ng đại há»c Phật giáo là gì? Äó là việc lập thành má»™t hệ-thống vá» tu há»c Phật giáo; chặng kế tiếp cá»§a sá»± dạy bằng miệng từ má»™t đạo sư đến há»c trò cá»§a mình. Sau ngài Mã-tổ, ý kiến vá» trưá»ng đại-há»c càng phát triển. Äây là khía cạnh đặc biệt cá»§a Phật giáo Trung hoa. Kinh sách, bài giảng, và phương-pháp đạt tá»›i độ cao nhất vá» nghệ-thuật như thấy ở các bài viết, âm nhạc, hình ảnh, kiến-trúc, vật cúng dưá»ng vân vân. Tuy nhiên, ngày nay Ä‘a số những sá»± giáo dục hoàn toàn này đã bị mất Ä‘i đối vá»›i chúng ta.

Nghệ thuật Phật giáo

Ngày nay, phẩm chất cá»§a âm nhạc Phật giáo đã thoái hoá. Chúng ta thiếu thốn các ngưá»i tài giá»i, không phải chỉ riêng những nghệ-sÄ© Phật giáo có đầu óc sáng tạo. Như thế, má»™t nghệ-sÄ© Phật giáo phải là má»™t ngưá»i đã há»c xâu xa, chỉ khi đó ngưá»i ấy má»›i có thể dạy ngưá»i khác và diá»…n đạt được chân, thiện, mỹ và sá»± khôn ngoan. Những đạo sư ngày trước, đạt giác ngá»™ ở mức độ cao đã đặt ra lá»i cá»§a những bài hát Phật giáo, nhưng ngày nay tâm tư cá»§a ngưá»i hát còn bị vá»ng động nên sá»± diá»…n tả không được thanh tịnh. Vá» phương diện tâm linh, há» cần phải đạt được giác ngá»™ thì má»›i làm cho chúng ta cảm nhận được. Sá»± suy giảm cá»§a nghệ-thuật sảy ra vì thiếu những ngưá»i có tài, nó không có nghÄ©a là Phật-giáo thiếu yếu tố-nghệ-thuật.
Ngưá»i nào đã viếng Trung hoa và có dịp Ä‘i xem tranh ở bức tưá»ng tại Dunhuang hay các hang ở Yungang, hay những bản kinh khắc trên đá ở huyện Fangshan, Bắc kinh thì sẽ thấy những sản-phẩm ấy đẹp là dưá»ng nào. Những phiến đá khắc kinh Phật được tìm thấy sau những năm có Cách-mạng Văn hóa và còn nhiá»u hÆ¡n Trưá»ng Bá»™ kinh. Má»™t số kinh được dịch sau Trưá»ng Bá»™ kinh. Rất may mắn, chúng sống sót ở địa Ä‘iểm có tên Fangshan. Những phiến đá này được khắc cả hai mặt vá»›i những chữ to bằng đầu ngón tay cái. Công trình đòi há»i bốn trăm năm để hoàn thành, tương đương vá»›i việc xây Vạn lý trưá»ng thành. Sá»± sưu tập vừa được phát giác này gồm cả chục ngàn phiến đá được cất ở bảy cái hang. Ngày nay, chỉ có hai hang là được mở cho công chúng coi. Chúng ta bị tràn ngập bởi sá»± kính phục khi nhìn những phiến đá này, và không khá»i ngưỡng má»™ tổ tiên cá»§a chúng ta đã để lại di sản này.
Ngày nay, trưá»ng há»c và viện bảo tàng thì được tách riêng ra. Trong khi, hệ-thống các trưá»ng đại-há»c Phật-giáo là má»™t tổng hợp cá»§a trưá»ng-há»c và viện bảo tàng, vì nghệ-thuật có sá»± há»c ở trong, không phải chỉ thuần là nghệ-thuật. Chúng phÆ¡i bày sá»± gợi cảm và khôn ngoan mà má»™t thưá»ng nhân không phân biệt được. Thí-dụ, khi ngưá»i ta trông thấy hình cá»§a các vị Phật và các Bồ-tát, ngưá»i ta kết-luận là Phật giáo thá» cúng nhiá»u thần và như thế là má»™t tôn-giáo, làm giảm giá trị cá»§a nó xuống.
Äa số ngưá»i tin là má»™t tôn-giáo tiến bá»™ chỉ thá» má»™t vị thần mà thôi. Há» không hiểu là Phật-giáo không phải là má»™t tôn-giáo, và chúng ta không thá» cúng các Vị Phật và Bồ-tát nhưng xem đó là những sá»± trợ giúp cho việc tu há»c, giúp chúng ta hiểu sá»± khác biệt giữa các phương-pháp tu há»c. Má»™t hình ảnh hay má»™t phương-pháp thì không đủ để diá»…n tả các hiện tượng cá»§a thế-giá»›i chúng ta, vì thế Phật giáo dùng nhiá»u tác phẩm nghệ-thuật để diá»…n tả chúng. Má»™t khi chúng ta hiểu giá-trị tu há»c cá»§a những tác-phẩm Phật giáo thì chúng ta sẽ ngưỡng má»™ và đánh giá cao.
Tất cả những Phật là tượng trưng cho giá-trị cao quý cá»§a chúng ta. Tất cả Bồ-tát và La-hán tượng trưng cho đức hạnh cá»§a sá»± tu há»c. Không có đức hạnh cá»§a sá»± tu há»c, thì đức hạnh ná»™i tại không thể được phÆ¡i bày ra. Vì giá trị bổ túc này mà bàn thá» Phật có cả hình cá»§a đức Phật và các vị Bồ-tát. Những Phật tượng trưng cho bản thể nguyên thá»§y và các Bồ-tát tượng trưng cho dụng cá»§a bản thể này. Bản thể này thì thanh tịnh và không có hình tướng, và khi có tướng thì có dụng. Äức Phật tượng trưng bản thể nguyên-thá»§y, và các Bồ-tát tượng trưng cho dụng. Äây là lý do trong kinh Hoa Nghiêm, đức Phật không nói vá» các sá»± tu há»c, bản thể nguyên thá»§y không có gì phải nói. Nhưng các Bồ-tát thì có Ä‘iá»u để nói, vì đó là dụng. Chẳng những bản thể nguyên thá»§y không cắt nghÄ©a được, mà cÅ©ng không có các ý-nghÄ© dấy khởi lên. Có câu nói sau: "Khi tôi mở miệng thì tôi lầm lá»—i; khi tôi có má»™t ý nghÄ© thì tôi sai lầm." để diá»…n tả bản thể nguyên-thá»§y cá»§a má»™t đức Phật. Tại sao có hai Bồ-tát để chỉ dụng? Vô lượng pháp tướng và dụng chia làm hai loại: sá»± khôn ngoan và sá»± thá»±c hành hay Thể và Dụng. Dụng có từ thể. Thể là nguyên-tắc và Dụng là sá»± thá»±c hành.
Khi chúng ta thấy hình cá»§a Phật Thích Ca thì thưá»ng có ngài A Nan Da và Ca Diếp (Kasyapa), hai vị La hán lá»›n ở hai bên. Äức Phật Thích Ca tượng trưng cho bản thể nguyên-thá»§y cá»§a chúng ta. Ngài A Nan Da nghe nhiá»u, tượng trưng cho sá»± hiểu biết và khôn ngoan. Ngài Ca Diếp, vá» khổ hạnh tượng trưng cho sá»± thá»±c hành. Chúng ta cÅ©ng có thể thấy Phật Vairocana, báu thân cá»§a Phật Thích Ca Mâu Ni vá»›i Bồ-tát Văn Thù và Bồ-tát Vô Lượng ở hai bên. Bồ tát Văn Thù tượng trưng cho sá»± hiểu biết; Bồ tát Vô Lượng tượng trưng sá»± thá»±c hành.
Phái Tịnh độ coi Phật A Di Äà là tính nguyên thá»§y vá»›i Bồ-tát Quán Thế Âm tượng trưng cho lòng từ bi và sá»± thá»±c hành, và Bồ tát Äại Lá»±c tượng trưng cho sá»± khôn ngoan và hiểu biết. Vì những ý nghÄ©a xâu xa này, không thể chỉ có hai hay ba Phật và hai hay ba Bồ tát.
Má»—i đức Phật tượng trưng cho má»™t đức hạnh. Tất cả các phần Ä‘á»u hoàn toàn như thế "Má»™t là tất cả, tất cả là má»™t." Má»—i má»™t tên diá»…n tả má»™t hạnh. Thí dụ "Thích Ca" có nghÄ©a là tá»­ tế, dạy chúng ta phải đối sá»­ vá»›i ngưá»i khác cho tá»­ tế và từ bi. "Mâu ni" có nghÄ©a là lặng lẽ và trong sạch. Bốn chữ Thích Ca Mâu Ni dạy chúng ta cư sá»­ vá»›i ngưá»i khác má»™t cách tá»­ tế và từ bi, chúng ta cố gắng đạt tâm thanh tịnh. Äây là ý nghÄ©a cá»§a Thích Ca Mâu Ni và là bản thể ná»™i tại cá»§a chúng ta. A Di Äà Phật có gốc là chữ Phạn. "A Di Äà" có nghÄ©a là vô lượng. Vô lượng gì? Tất cả má»i thứ, không ngoan vô lượng, khả năng, Ä‘á»i sống, vân vân. Nhưng trong số các sá»± vô lượng, Ä‘á»i sống vô lượng thì quan trá»ng nhất, nếu không thì má»i thứ khác Ä‘á»u vô nghÄ©a. Vá»›i Ä‘á»i sống vô lượng này chúng ta hưởng được tất cả.
Làm thế nào ta đạt được sá»± vô lượng này? Vô lượng này không có gì khác hÆ¡n là bản thể cá»§a ta, bản thể nguyên thá»§y. Lục tổ Huệ Năng nói: "Bản thể thì ná»™i tại; từ bản thể khởi phát má»i hiện tuợng cá»§a vÅ©-trụ." Nói cách khác, nghÄ©a là vô lượng. Chúng ta dùng phương-pháp gì để đạt được sá»± vô lượng này? Ta thá»±c hành các sá»± dạy dá»— cá»§a Bồ-tát Quán Thế Âm và Bồ-tát Äại Lá»±c. Ngưá»i trước dạy chúng ta sá»± từ bi; ngưá»i sau dạy chúng ta chuyên chú vá» Phật A Di Äà. Bồ-tát Äại Lá»±c dạy chúng ta "Chú thâm tá»›i Phật A Di Äà không ngừng, không pha trá»™n vá»›i các phương-pháp khác, vá»›i cách này chúng ta chắc chắn sẽ đạt được sá»± khôn ngoan và đắc đạo."
Thêm vào việc này có con đưá»ng từ bi cá»§a Bồ-tát Quán Thế Âm. Cư sá»­ thương sót những ngưá»i khác và niệm "Nam Mô A Di Äà Phật" sẽ giúp chúng ta đạt được Ä‘á»i sống vô lượng. Vá»›i cách này chúng ta sẽ phát triển bản thể đức hạnh cá»§a chúng ta và tìm lại được những đức tính và các sá»± xứng đáng vô lượng. Như thế, khi chúng ta tá» lòng kính trá»ng vá»›i các hình ảnh cá»§a các đức Phật hay các vị Bồ-tát, ta cần phải hiểu là má»—i ngưá»i tượng trưng cho má»™t phương-pháp tu hành và má»™t phần sá»± thật cá»§a vÅ©-trụ.

Phòng của các vị Hộ-Pháp

Kiến trúc Phật giáo cÅ©ng là má»™t biểu hiệu nghệ-thuật. Từ bên ngoài, chánh Ä‘iện hình như có hai tầng, nhưng bên trong chỉ có má»™t tầng. Hai tầng bên ngoài tượng trưng cho "sá»± thật tuyệt đối" hay là sá»± thật cá»§a Ä‘á»i sống trong vÅ©-trụ, và "sá»± thật tương đối" hay là cái nhìn còn bị vẩn đực bởi các vá»ng động. Má»™t tầng ở bên trong để chỉ rằng cả hai cùng là má»™t sá»± thật. Vá»›i kẻ còn vô minh thì hình như có hai cái khác nhau; nhưng vá»›i ngưá»i đã ngá»™ thì chỉ là má»™t và như nhau.
Khi bước vào má»™t đạo tràng, Ä‘iá»u chúng ta thấy trước nhất là Phần trước cá»§a Chính Ä‘iện. Ở giữa là Bồ-tát Di Lặc, hai bên là bốn vị Há»™-Pháp. Bồ-tát Di Lạc còn được biết dưới danh hiệu "Phật Di Lặc" ở tây phương, được tượng trưng bằng hình cá»§a nhà sư Bu-Dai, má»™t hiện thân cá»§a Bồ-tát Di Lặc. Bồ-tát Di Lặc có má»™t nụ cưá»i lá»›n hàm ý "Muốn há»c đạo Phật hả? Hãy vui vẻ, và chào má»i ngưá»i vá»›i nụ cưá»i. Äừng để cho nóng giận không há»c được." Bồ-tát này cÅ©ng có cái bụng lá»›n tượng trưng cho tâm tư rá»™ng lá»›n, và bình đẳng; dạy cho chúng ta cư sá»­ má»™t cách độ lượng, kiên nhẫn và Ä‘iá»m đạm vá»›i ngưá»i khác. Chỉ bằng phương cách ấy chúng ta má»›i há»c đạo được. Vì thế, Bồ-tát Di Lặc ngồi hướng ra cá»­a như để nói vá»›i chúng ta: "Chỉ những ai há»c được các Ä‘iá»u vừa nói má»›i có thể há»c đạo."
Äứng bên cạnh Bồ-tát Di Lặc là bốn vị há»™ pháp. Há» là những biểu tượng cá»§a các ngưá»i bảo vệ cho các kẻ tu hành tại đạo tràng. Há» bảo vệ gì? Há» bảo vệ chúng ta bằng cách nhắc nhở chúng ta tu há»c, gìn giữ sá»± hiểu biết đúng đắn, mà chúng ta cần há»c. Má»—i vị há»™-pháp tượng trưng cho má»™t khía cạnh cá»§a tư-tưởng hay hành động.
Äông phương Há»™-Pháp tượng-trưng trách nhiệm và lãnh-thổ, có nghÄ©a là chúng ta có trách-nhiệm vá»›i chính mình, gia đình, xã-há»™i và đất nước nói chung. Làm sao chúng ta lo tròn trách nhiệm này? Nếu má»—i chúng ta làm tròn bổn-phận, các trách nhiệm cá»§a mình, giúp đỡ những ngưá»i khác và cả chúng ta nữa. Như thế thì xã-há»™i sẽ ổn định và đất nước phú cưá»ng, mạnh mẽ.
Nam phương Há»™-Pháp tượng trưng cho sá»± tiến-bá»™ và dạy chúng ta sá»± siêng năng. Làm tròn các bổn-phận thì chưa đủ. Chúng ta phải tiến bá»™ ngày qua ngày, nếu không sẽ bị lùi. Ông ta nhấn mạnh tầm quan-trá»ng cá»§a việc ná»— lá»±c tu há»c để tiến bước vỠđạo hạnh, cách cư sá»­, sá»± khôn ngoan và khả năng; làm tốt hÆ¡n trong việc hoàn thành các bổn-phận và Ä‘á»i sống cá»§a chúng ta. Dá»±a vào đây, ta có thể nói Phật giáo thì tiến bá»™, luôn luôn Ä‘i trước thá»i gian.
Tây Phương Há»™-Pháp tượng trưng cho cái nhìn bao quát và sá»± hiểu biết đạt được khi va chạm vá»›i Ä‘á»i. Ông ta tượng-trưng cho việc chúng ta cần mở to mắt để quan sát thiên nhiên và con ngưá»i, thấy cho rõ những gì mình quan sát và phân biệt cái tốt và cái xấu.
Bắc Phương Há»™-Pháp tượng-trưng cho sá»± há»c há»i cùng tá»™t. Dạy chúng ta cách tu hành và làm thế nào để đạt được mục-đích vá» trách nhiệm và tu hành tinh tấn. Như có câu nói ở Trung hoa sau: "Äá»c mưá»i ngàn quyển sách và Ä‘i mưá»i ngàn dặm đưá»ng." Äá»c là phương cách để đạt được sá»± hiểu biết căn bản. Äi mưá»i ngàn dặm để có dịp quan sát. Qua sá»± du lịch chúng ta há»c được những cái hay cá»§a ngưá»i.
Chúng ta cũng thấy những cái dở của hỠcó thể dùng làm các sự cảnh cáo cho chúng ta để mà tránh. Với cách này chúng ta có thể xây dựng một xã-hội giầu có và một đất nước an bình. Làm như thế, chúng ta cũng bảo vệ Pháp nữa. Vì vậy, hình ảnh của các Bồ-tát và các vị Hộ-Pháp nhắc nhở chúng ta tinh tấn trong việc theo đuổi mục tiêu và trách nhiệm của mình. Như thế, chúng ta thấy Phật giáo không phải là một tôn-giáo mà cũng không hỠmê-tín.
Bốn vị Há»™-Pháp cầm những đồ vật tượng trưng những khía cạnh cá»§a Pháp. Äông-phương Há»™-Pháp lo cho đất nước cầm má»™t cây đàn tỳ-bà, tượng-trưng cho nguyên-tắc chúng ta cần phải giữ đừng có những hành động quá vá»™i vàng, mà nên giữ trung đạo. CÅ©ng giống như chÆ¡i đàn, nếu dây chùng quá thì không đánh được. Nếu dây căng quá thì nó sẽ bị đứt. Chúng ta phải có trách nhiệm vá» các bổn phận cá»§a mình và làm việc má»™t cách cân bằng.
Nam Phương Hộ-Pháp lo vỠsự tăng trưởng, tay cầm thanh gươm trí-tuệ để cắt đứt tất cả những trục trặc và lo âu.
Tây Phương Há»™-Pháp cầm má»™t con rắn hay con rồng quấn quanh ngưá»i. Con rắn hay con rồng tượng trưng cho sá»± thay đổi. Ngày nay má»i thứ Ä‘á»u liên tục đổi thay, chỉ khi chúng ta nhìn rõ sá»± thật thì má»›i có thể tương giao dá»… dàng, bình tÄ©nh.
Bắc Phương Há»™-Pháp cầm má»™t cây dù tượng trưng sá»± che chở cho chúng ta khá»i các ô nhiá»…m luôn ở chung quanh. Trong khi tu há»c, chúng ta phải cố giữ cho tâm được thanh tịnh và quả tim đừng bị ô nhiá»…m. HÆ¡n nữa, ta cần phải hiểu thật tướng cá»§a Ä‘á»i sống và vÅ©-trụ, có sá»± khôn ngoan và khả năng để tương giao vá»›i má»i ngưá»i, và sá»± vật.
Tất cả các việc trên có thể há»c được khi viếng thăm Phòng cá»§a các vị Há»™-Pháp. Nếu chúng ta coi các vị Há»™-Pháp là các bậc thánh có phép thần thông để bảo vệ chúng ta và đốt nhang, vái lạy, cúng các hoa quả thì chúng ta lầm to. Äây là sá»± mê tín. Tất cả những cÆ¡ sở, hình ảnh cá»§a Phật và các vị Bồ-tát và các sá»± cúng dưá»ng chỉ là những dụng cụ há»c tập có mục-đích thúc đẩy ý-thức và sá»± khôn ngoan cá»§a chúng ta. Chúng cÅ©ng có công dụng nhắc nhở chúng ta tầm quan-trá»ng vá» Giác Ngá»™ hÆ¡n là để bị vá»ng động, có đức hạnh hÆ¡n là lệnh lạc, thanh tịnh hÆ¡n là ô nhiá»…m. Äây là ba nguyên-tắc cá»§a Phật giáo trong sá»± tu há»c.
Như thế, má»i thứ ở nÆ¡i đạo tràng có công dụng như những dụng cụ trợ há»c. Ngay cả đồ cúng dưá»ng cÅ©ng có tính há»c ở trong. Má»™t ly nước tượng trưng cho Pháp. Nước thì trong sạch tượng trưng cho ý-thức cá»§a chúng ta phải trong sạch như là nước. Nó thì yên tÄ©nh không có má»™t gợn sóng tượng trưng cho sá»± yên lặng cá»§a tâm ta. Nó phải trong sạch và bình đẳng. Hoa tượng trưng cho "nhân" vì hoa nở sẽ Ä‘em lạ trái. Hoa tượng trưng cho Sáu Hạnh. Trái cây không phải cúng dưá»ng cho Phật và Bồ-Tát ăn. Chúng nhắc nhở chúng ta là nếu muốn hưởng trái ngá»t hay kết quả tốt thì phải trồng căn lành bằng cách làm các việc tốt, tức tạo nhân. Như thế, tất cả má»i thứ ta thấy ở má»™t đạo tràng Ä‘á»u là những dụng cụ trợ há»c. Các đức Phật và Bồ-tát không ăn cÅ©ng không ngá»­i, các ngài không cần gì hết.
Chúng ta cÅ©ng thấy các đèn tượng trưng cho sá»± khôn ngoan và sáng suốt; nhang tượng trưng cho giá»›i và trì tâm. Quý vị sẽ không thấy má»™t vật gì ở đạo tràng mà không là tượng-trưng cho vài sá»± há»c. Tuy nhiên, thật là má»™t sá»± Ä‘au buồn khi các Phật tá»­ hoàn toàn không biết giá trị tượng trưng cá»§a những phẩm vật này. Há» không biết vì sao phải đốt nhang hay vì sao há» cúng dưá»ng trước các vị Phật và Bồ-tát. Lòng tin cá»§a há» là sá»± mê-tín. Má»™t số ngưá»i chỉ trích Phật giáo là mê-tín. Những chỉ trích này thì đúng. Có quá nhiá»u Phật tá»­ bị bối rối vá» Phật giáo.
Chúng ta cần phải biết rõ ràng vá» sá»± há»c tập cá»§a chúng ta và cắt nghÄ©a cho ngưá»i khác biết vá» những sá»± chỉ trích, rồi tôi nghÄ© là há» cÅ©ng sẽ muốn há»c. Tôi đã giá»›i thiệu Phật giáo vào Trung-hoa bằng cách này. Sau khi nghe các lá»i cắt nghÄ©a cá»§a tôi, há» nói là há» không biết vá» những sá»± tốt đẹp này và muốn há»c thêm.
Äể kết luận, chính sá»± khôn ngoan chân thật và giác ngá»™ vô lượng cá»§a Phật giáo giúp đỡ các chúng sinh hữu tình đạt được những sá»± lợi lạc và hạnh-phúc. Äức Phật dạy tất cả má»i chúng sinh vá»›i lòng từ bi vô lượng. Trải qua lịch-sá»± Phật giáo cá»§a các ngưá»i hành đạo dù đó là Mật tông, Thiá»n tông hay bất cứ tông nào, đã đạt được những sá»± thành đạt to lá»›n khi theo những nguyên-tắc và các phương-pháp này. Tuy nhiên ngày nay, ngưá»i ta biết rất ít vá» những nguyên-tắc và phương-pháp chân chính này, vì thế có ít ngưá»i đạt được đạo.
Trong thá»i Mạt Pháp cá»§a chúng ta, con ngưá»i có quá nhiá»u trở ngại do những nghiệp tích tụ từ các kiếp trước. Dưới những hoàn cảnh này, phương-pháp niêm danh hiệu Phật là cách có hiệu quả nhất vì nó đơn-giản và mau chóng. Nó không cần thá»i gian lâu, cÅ©ng không cần những nghi thức đặc-biệt. Ai cÅ©ng có thể thá»±c hành bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu. Äây cÅ©ng là lý-do vì sao có nhiá»u ngưá»i đã đạt được đạo. Äài Loan là má»™t nước không lá»›n vá» dân số và đất Ä‘ai, nhưng trong vòng bốn mươi năm qua, theo sá»± ước Ä‘oán khiêm tốn cá»§a tôi thì có ít nhất là năm trăm ngưá»i đã đạt được vãng sinh Tây phương cá»±c lạc ngay trong Ä‘á»i mình.
Äể thành công, chúng ta theo đúng những sá»± dạy dá»— trong năm bá»™ kinh Tịnh-độ và má»™t quyển Luận, để phát tâm Bồ-đỠvà chuyên chú tá»›i Phật A Di Äà. Luận Thức tỉnh niá»m tin nói rằng: "Giác thì có sẵn, vá»ng thì không". Như thế, chúng ta chắc chắn có thể tìm lại được Phật tánh có sẵn cá»§a chúng ta và có cái nhìn đúng đắn. Chúng ta chắc chắn sẽ có thể loại bá» những gì không có sẵn, vá»ng động, cái nhìn không đúng và các ô nhiá»…m. Như thế nếu niệm má»™t cách thành thật "Nam mô A Di Äà Phật" để loại bá» các nghiệp dữ và thói quen xấu, sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i đơn giản và thá»±c hành tinh tấn đặng đạt được Ta-ma-đỠtrong việc niệm danh; thì chúng ta chắc chắn sẽ đạt được sá»± tá»± do cá»§a tâm và thân, và hiểu được má»i sá»± việc như thá»±c.
Khi đó chúng ta tá»± do muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i. Nếu muốn sống thêm ở cõi Ä‘á»i này thì cÅ©ng được. Vì nhiá»u ngưá»i đã đạt được như thế, sao chúng ta lại không? Chúng ta đã không niệm danh hiệu má»™t cách chân thật và đủ lâu. Bao lâu thì đủ lâu? Theo như những tài liệu cổ, nhiá»u ngưá»i đạt được sau ba năm. Sau thá»i gian này, chúng ta không còn lo sợ Ä‘iá»u gì. Chúng ta sẽ cảm thấy an toàn và ý-thức được tá»± tại. Nếu Äệ tam thế chiến có sảy ra hôm nay và má»™t trái bom nguyên-tá»­ vừa nổ, chúng ta chỉ cần nói bây giá» là thá»i Ä‘iểm Ä‘i Tây phương cá»±c lạc. Không Ä‘au đớn, không sợ hãi, hoàn toàn tá»± do. Äây chính là Ä‘iá»u nói trong kinh Vô Lượng Thá» rằng "lợi lạc cho tất cả chúng hữu tình."
Theo bất cứ cách tu há»c nào thì cÅ©ng Ä‘á»u có lợi lạc và kết quả. Chỉ có má»™t mục-đích tối hậu cho chúng ta; làm lợi cho má»i chúng sinh hữu tình, giúp há» thoát khá»i những vá»ng tưởng và khổ Ä‘au, và đạt được hạnh phúc cùng sá»± giác ngá»™. Nếu phải đánh đập mà đạt được kết quả thì cÅ©ng dùng. Nếu sá»± nhẹ nhàng mà thành công thì dùng nó. Chỉ nên nhá»› những sá»± giả dối, sá»± quyến luyến, các tình cảm và các vá»ng động không dính dáng gì đến Phật giáo hay đạt mục-đích cá»§a chúng ta. Tôi hy-vá»ng sẽ đạt được mục-đích vá» sá»± tá»±-do khá»i vá»ng động, khá»i sá»± quyến luyến và khổ Ä‘au, đạt được sá»± sung sướng, bình lặng và hoàn toàn giác-ngá»™.

| |