tạo-hoá: Thợ trời, cũng như hoá-công hay tạo-vật.
nhân-gian: Người thế-gian, người đời
tước: chim sẻ, một thứ chim nhỏ, hay ăn sâu bọ, thường hay ở quanh gần chỗ có người. Có bản chép "Chim thước".
bát tự: Tám chữ, Tuấn Khanh đề vào cái tên 8 chữ rằng : "Thỉ bất vọng phát, phát tất ứng huyền" nghĩa là tên chẳng bắn bậy, bắn ra tất phải trúng theo với dây cung.
học-tràng: Nhà học, trường học.
tuỳ-nhi: trẻ theo hầu.
diệu thủ, tài kỳ xuyên dương: Diệu thủ : tay khéo, tay giỏi. Tài kỳ : Tài lạ, tài đặc-biệt , Xuyên dương : Thủng suốt lá dương. Tích này lấy ở Chiến-quốc-sách : Dưỡng Do Cơ nước Sở là một tay thiện-xạ (bắn giỏi), thương đứng ở ngoài trăm bộ bắn trúng lá cây dương-liễu, trăm phát không sai một phát nào. Câu này có mấy bản chép là " Tài kỳ văn-chương".
bản trường: Trường học của mình.
hề: tức hề-đồng : trẻ trai theo hầu.
xuân huyên: Xuân hay thung, một thứ cây lấy 800 tuổi làm mùa xuân, 800 tuổi làm mùa thu, thứ cổ thụ sống rất lâu, người ta mượn để tượng-trưng điểm thọ. Tục mong cho cha được trường thọ, nên gọi cha là xuân-đường hay thung-đường. Huyên tức Huyên-đường, xem chú thích ở trên.
[Back to the top]
nam-tử đường đường: Con trai ngồn-ngộn, ý nói người tuấn-tú đáng bậc tài trai.
dị-kỳ: Lạ-lùng.
nữ-nhân: Người con gái.
thủ-khoa: Đỗ đầu khoa thi.
anh-hào: Anh : Anh-hùng , hào : hào-kiệt, anh-hùng,hào-kiệt, trỏ về bậc con trai tài giỏi hơn người,
Ngọc lành còn đợi giá cao: Câu này bởi chữ mỹ-ngọc đãi giá trong sách Luận-ngữ. Thầy Tử Cống hỏi đức Khổng-tử : Nay có viên ngọc quí, bỏ vào hòm mà cất đi hay là cầu gía đắt mà bán ? Đức Khổng nói : Bán lắm chứ ! Bán lắm chứ. Nhưng ta còn đợi gía ! Đây nói về con gái còn kén chồng !
kết nghi: vừa có nghĩa là kết hợp theo lễ nghi, vừa có nghĩa là kết-hợp hoà-thuận theo như câu " Nhi kỳ gia thất".
Lưu, Nguyễn: Lưu : Lưu Thần, Nguyễn : Nguyễn Triệu hai người cùng đi hái thuốc núi Thiên-thai trong ngày mồng 5 tháng 5, gặp hai nàng tiên, kết duyên với nhau trong nửa năm, sau nhớ nhà đòi về, thì đã đến đời cháu thứ 7.
Châu, Trần: Tên một thôn ở Từ-châu bên Tàu, trong thôn chỉ có hai họ là Châu và Trần, đời đời thông hôn-nhân với nhau. Bạch Cư Dị thi nhân đời nhà Đường đã có thơ rằng : "Từ-châu Cổ-phong huyện, hữu thôn viết Châu, Trần, nhất thôn duy lưỡng tính, thế thế vi hôn nhân". Nên tục quen dùng tiếng Châu Trần để trỏ về sự thông-gia.
hương lửa: bởi chữ hương hoả.
[Back to the top]
trúc tiên: tên bằng trúc, tức cái tên của Tuấn Khanh bắn chim sẻ rơi sang nhàhọc mà có đề thơ.
vu-qui: do câu "Chi tử vu qui, nghi kỳ gia nhân" Người ấy về nhà chồng sẽ thuận hòa với mọi người nhà. Chữ vu-qui đây chỉ về con gái đi lấy chồng.
ngọc-trang: Đồ trang-sức bằng ngọc.
tiểu luật: Thơ 4 câu, tứ tuyệt. Bài thơ ấy của Soạn Chi đề như vầy:
"Trộm nghe danh-giá động lòng thơ,
"Cung quế hương đưa trải mấy thư,
"Toà ngọc ra tay buông đạn sẻ,
"Sông Ngân nhờ dịp bắc cầu Ô."
vi-vật: Vật mọn. Có bản chép :" vưu-vật ".
tướng-công: Tiếng gọi tôn, đây trỏ về quan Tham-tướng, thân-phụ Tuấn Khanh.
thấy của thời thương đến người: Câu này do chữ "đổ vật tư nhân".
tái hồi bản gia: Trở lại nhà mình.
Bói tên thời lại lạc-loài khác tên: Bói tên là bắn tên để bói xem trúng ai. Khác tên là người bắt được tên bắn lại khác, không phải tên người mình đã để ý.
Tiếc thay chàng Đỗ Tử Trung: Tuấn Khanh không biết là Tử Trung nhặt được tên trước rồi mới đưa Soạn Chi, cứ tưởng Soạn Chi nhặt được đầu tiên.
[Back to the top]
duyên hài: nghĩa là nhân-duyên hòa-thuận. Tục thường nói "phu-phụ duyên hài" vợ chồng thuận duyên.
Soạn Chi chắc hẳn mười mươi: Soạn Chi yên chí Phi Nga là chị gái Tuấn Khanh chứ không biết Tuấn Khanh và Phi Nga chỉ là một.
Thơ tiên: Tờ giấy có đề thơ.
Hội thí danh thành: Thi hội thành danh, đỗ thi hội.
vinh-qui: Đem sự vẻ vang mà về, tức người thi đỗ vinh-qui bái tổ tục ta thường nói.
như ý sở cầu: do câu "Sở cầu như ý" : Cầu sao được vậy.
cao-dày: Trỏ vào trời đất : thiên cao địa hậu : trời cao đất dày.
Có tiên thì hậu mới hay: Tiên : trước, hậu : sau, ý nói trước có hay thì sau mới hay.
cây đức: do chữ "đức thụ" , nền nhân do chữ " nhân-cơ ", ý nói đã biết trồng cây đức là giống cây quí thì tất phải đắp cái nền nhân cho dày dặn. Có bản chép " đã trồng cây đức ắt ngày nên nhân ".
thiên địa, quỉ thần: thiên địa : trời đất . Quỉ thần : quỉ (ma) và thần, đều là những bậc thiêng liêng. Ý nói những lời ta gắn bó với nhau, đã có trời đất và những bậc thiêng-liêng chứng-giám cho ta.
[Back to the top]
chiếu-chỉ Khai khoa cầu hiền: Nhà vua hạ chiếu-chỉ, mở khoa thi để cầu lấy hiền-tài ra giúp việc.
nữ-hài: Gái trẻ.
Thi Hương: Thi lấy Tú-tài và Cử-nhân, có đỗ Hương mới được thi Hội.
nghiêm-đường: Cũng như nghiêm-quân
phi thường: Khác thường, chẳng phải thường, ý nói bệnh nặng, cũng có nghĩa là bất thình lình mắc bệnh.